Mộc Thát nghiền ngẫm cười nói: “Nếu ngươi muốn xin nước thì cũng được thôi, nhưng còn phải xem bản lĩnh của các ngươi.”
Hắn ta cắm loan đao vào trong đai lưng: “Người Trung Nguyên các ngươi đánh giặc, quậy cho xung quanh cũng không được yên, nhất là Tấn quốc, mấy năm gần đây liên tục mạo phạm Cừu Do chúng ta rất nhiều lần, còn bắt chúng ta dâng lên vương tử và vương cơ làm con tin, ngươi nên may mắn rằng lúc nãy ngươi nói các ngươi là người Tề, nếu như là người Tấn, bảo đao của ta đã đâm thủng cổ họng của các ngươi từ lâu rồi.”
Hắn ta dừng một chút: “Hiện tại, ta cho các ngươi một cơ hội để xin nước.”
Gương mặt Mộc Thát vô cùng thô bạo, ánh mắt bễ nghễ như đang nhìn con sâu cái kiến, nói với thủ hạ: “Áp giải bọn họ đến chợ, hôm nay làm cho mấy con súc sinh kia ăn no một bữa.”
Hai người bị túm vào chợ, tiếng hét to, rao hàng ở hai bên đường liên tục không dứt, tiếng gầm ập vào tai hết tiếng này đến tiếng khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây