Một tháng sau khi hắn rời đi, Vệ Trăn đã không thể chịu đựng nổi nữa, dưới cảnh xuân mờ ảo kia, nàng nhắm hai mắt lại.
Nước mưa bên ngoài cửa sổ rơi xuống tí tách, trên hồ bốc lên hơi nước ẩm ướt, theo gió bay vào trong cửa sổ.
Thẻ tre trên bàn theo gió phát ra tiếng vang nhỏ, có một vài giọt nước rơi vào thẻ tre, làm hai chữ “Tấn Lam” bị nhòe.
Tấn Lam, là chỉ đến từ Tấn quốc, mờ mịt giống như sương mù sao.
Tấn Lam, Tấn Lam. Vệ Trăn cứ có cảm giác tên này có cảm giác cực kỳ quen thuộc không thể diễn tả được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây