Kỳ Yến nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, nhỏ giọng nói: “Làm gì có đập nhanh chứ, có phải nàng nghe lầm rồi không...”
Hắn muốn dùng đêm tối để che giấu nỗi xấu hổ của bản thân, vẫn cứ ra vẻ bình tĩnh, hai mắt nhìn chằm chằm vào Vệ Trăn.
Vệ Trăn nhích lại gần, gác cằm lên vai hắn nói: “Trong vòng hai năm, không đúng, trong vòng ba năm, chàng có thể cưới được ta sao?”
Kỳ Yến nói: “Sẽ không lâu như thế.”
“Lỡ như thế thì sao, nếu không biết đến chừng nào chàng mới đánh hạ được Tề quốc, vậy có phải ta cứ phải chờ chàng mãi không? Chỉ sợ kỳ hạn ba năm vẫn còn quá ngắn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây