Nàng dừng lại rồi nói tiếp: “Thế nên hài nhi bằng lòng ở lại Tấn cung, mãi mãi ở bên cạnh đại vương, chưa từng thay đổi tâm ý bao ý. Từ khi gả đến Tấn quốc đã quyết định xong rồi.”
Tấn vương quay mặt lại, vẻ lạnh lùng nghiêm nghị chưa từng thả lỏng.
Vệ Trăn quỳ lạy: “Chuyện giữa hài nhi và thiếu tướng quân là đi quá giới hạn, chuyện này mà truyền ra ngoài thì e là các vị điện hạ cũng không thể tiếp nhận hài nhi được nữa. Nhưng lúc liên hôn ban đầu sứ giả có nói công chúa hòa thân sẽ gả cho người trong công thất, thiếu tướng quân cũng là người trong công thất Tấn quốc. Mà liên hôn giữa hai nước Sở Tấn là để duy trì quan hệ ổn định giữa hai nước, ngày sau hài nhi vẫn bằng lòng ở bên cạnh đại vương, làm việc cho đại vương. Đây chẳng phải chính là mục đích của liên hôn sao?”
Lời nói này chu toàn mọi mặt cũng quả thực đã phân tích ra được những khó xử bối rối của Tấn vương.
“Thế nên vẫn mong đại vương thành toàn cho ta và thiếu tướng quân, ta biết ta tùy hứng nhưng đây là yêu cầu duy nhất của hài nhi.” Giọng nói của nàng vang vọng ở trong đại điện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây