Vệ Trăn nhấc chân lên định đi ra bên ngoài thì bị Hồng Thạc vươn tay ra ngăn lại.
Nàng ra sức giãy giụa, trong mắt nàng nổi gợn sóng: “Công công, ta biết con người ông thiện tâm, ban nãy ở trong điện còn nói giúp ta và tướng quân, ông để ta đi thăm đi.”
Mí mắt mỏng của nàng đỏ bừng, đôi mắt như làn mưa phùn ngấn đầy những giọt nước mắt trong suốt, cả người như chịu sự kinh hãi quá độ, Hồng Thạc cũng không thể chịu được.
Lời vừa mới dứt cửa điện đã bị người ta đẩy từ bên ngoài vào trong, công bước vào, Vệ Trăn trông thấy Lương Thiên đang sốt ruột lo lắng trông chờ ở bên ngoài điện liền vội vàng hỏi: “Kỳ Yến thế nào rồi?”
Lương Thiền run giọng đáp: “Công chúa, người của đại vương kéo thiếu tướng quân xuống rồi nhốt hắn ở trong tẩm điện, không cho phép ai đến chữa trị cho thiếu tướng quân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây