Không bao lâu sau, Công Tôn Nhàn quay về, lần này trên tay nàng ấy lại cầm thêm hai ngọn đèn hoa đăng, nàng ấy chạy chậm thở hồng hộc, hai bên má đỏ ửng, nhét một ngọn hoa đăng hình thỏ vào trong tay Vệ Trăn.
Vệ Trăn nâng đèn thỏ lên, cười nói: “Lúc nãy ngươi đi tìm hoa đăng sao?”
Công Tôn Nhàn gật đầu, ôm cánh tay Vệ Trăn đi về phía trước, nói nhỏ bên tai nàng nói: “Ta vừa mới đi gặp Cơ Ốc, hoa đăng này là hắn tặng cho ta.”
Vệ Trăn ngẩn ra, nếu đèn của Công Tôn Nhàn là do Cơ Ốc đưa, vậy đèn con thỏ của nàng.
Công Tôn Nhàn nhướng mày, Vệ Trăn nhìn theo ánh mắt của nàng ấy, khóe mắt loáng thoáng nhìn thấy được bóng dáng quen thuộc kia, đầu ngón tay không khỏi nắm chặt lấy đèn con thỏ trong lòng ngực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây