Bóng dáng của hắn hòa vào làm một với sắc đêm đen tối. Mãi cho đến khi nàng không nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài cửa sổ nữa, trái tim thấp thỏm của nàng mới quay trở lại lồng ngực.
Ánh mắt của nàng rơi lên trên làn vải thưa mờ mờ chắn cửa sổ, nhìn xuyên qua đó nàng như thể vẫn còn trông thấy bóng lưng lúc vừa rời đi của chàng thiếu niên.
Ở trước mặt hắn nàng vẫn chưa từng rơi lệ bao giờ, lần này cuối cùng vành mắt cũng ươn ướt, không kiềm nén nổi giọt nước mắt trào ra, Vệ Trăn giơ tay lên lau khóe mắt, khóe môi nàng nở một nụ cười.
Sao nàng lại muốn cắt đứt quan hệ với hắn được?
Nàng chưa từng thổ lộ tiếng lòng với hắn, chưa từng nói rằng nàng thích hắn, là bởi do trong lòng mê mang không nhìn thấu chặng đường phía trước của nàng với hắn, nhưng giờ đây hắn nói sẽ ở bên nàng, cùng nàng bước tiếp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây