Đúng vào lúc này, ngoài điện vang lên tiếng gõ cửa, Kỳ Yến đang định trả lời, lại nhìn thấy bóng dáng ánh lên trên cửa điện kia vô cùng cao lớn, rõ ràng không phải là Lương Thiền.
“Công chúa.” Là một giọng nam tử.
Vệ Trăn mở to đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, liếc nhìn Kỳ Yến, Kỳ Yến bảo nàng đi ra ngoài xem thử, Vệ Trăn chậm nửa nhịp mới phản ứng lại, vội vàng đứng lên.
Vệ Trăn nắm tay kéo Kỳ Yến đi vào trong nội điện, bảo hắn tránh ở đằng sau bình phong đừng đi ra ngoài, lại buông màn lụa trong điện xuống, sau đó mới đi ra bên ngoài hỏi: “Ai đó?”
Giọng nam bên ngoài cửa có vẻ rất lạnh nhạt: “Là ta, Cơ Uyên.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây