Đồng hồ nước rơi tích tắc, nước mưa xối vào cửa sổ, Vệ Trăn chờ hơi thở của Công Tôn Nhàn dần dần trở nên vững vàng rồi mới thở phào nhẹ nhõm, dùng tay chống cằm, dời mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Đã sắp đến canh hai rồi, nàng đợi Kỳ Yến rất lâu, sao hắn còn chưa đến nữa?
Bị chuyện khác chậm trễ thời gian, hay là hắn đã quên mất ngày hôm nay bọn họ có hẹn gặp nhau chứ?
Ánh nến lay lắt như nước, lan tràn qua gương mặt có phần u sầu của thiếu nữ.
Vệ Trăn cúi người, nằm dài trên bàn trà, nghĩ thầm lại chờ thêm hai khắc, nếu hắn còn chưa đến thì nàng sẽ không chờ hắn nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây