Trong đầu Vệ Trăn toàn là hồ nhão, vươn tay xoa nhẹ gương mặt đỏ rực, một cơn gió mát lành ập đến, hơi vuốt phẳng cảm giác khô nóng trong lòng nàng.
Cảm giác xấu hổ dâng trào, nàng không muốn ở lại nơi này thêm một giây phút nào nữa, nói: “Chúng ta đi thôi.”
Kỳ Yến đáp lại với giọng khàn khàn: “Ừ.”
Hai người từ mặt cỏ đứng lên, hai chân Vệ Trăn mềm nhũn, chậm rãi bước đi từng bước lảo đảo, cứ như đang đạp lên tầng mây, có chút mơ màng hồ đồ.
Sau khi triền miên ôm hôn nhau như thế xong, nàng cũng không biết phải nói gì với hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây