Hình ảnh cưỡi chung một ngựa với hắn lần trước còn rõ ràng ngay trước mắt, Kỳ Yến kéo dây cương của nàng hỏi: “Có muốn sang đây không?”
Bên tai Vệ Trăn toàn là hơi thở của hắn, bả vai nhũn ra, hắn duỗi tay sang, cơ thể nàng bị nhẹ nhàng nhấc lên, sau đó đã ngồi lên yên ngựa của hắn.
Đợi đến khi phần lưng dựa vào ngực thiếu niên rồi, Vệ Trăn mới có cảm giác cuộc gặp mặt ngày hôm nay là chân thật.
Nàng và hắn như thế này, là đang hẹn hò, đúng không?
Một mùi hương thoang thoảng bay vào chóp mũi, Vệ Trăn cúi đầu, nhìn thấy Kỳ Yến thò tay vào túi đựng tên lấy ra một bó hoa thược dược: “Vừa mới hái cho ngươi, chỉ là một ít hoa thược dược dại ở ven đường, nhưng mà vẫn rất thơm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây