Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, trong lòng Vệ Trăn đã xuất hiện vô số suy nghĩ.
Nhưng mà thứ làm nàng lo lắng nhất vẫn là một chữ đàn...
Vệ Trăn xuyên thấu qua gương, nhìn về phía cây đàn đen được đặt trên bàn, cũng vừa lúc nhìn thấy thiếu niên đứng bên cạnh bàn.
Đầu ngón tay đang đặt trên váy của nàng căng thẳng cuộn tròn lại.
Hình như Kỳ Yến đã nhận ra sự hoảng loạn trong lòng nàng, nói: “Trên đường đi ngươi đã luyện cầm rất tốt rồi, không cần lo lắng, hôm nay cứ chọn khúc mà ngươi quen thuộc nhất rồi đàn như mọi hôm là đực.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây