Bên trong đại điện yên tĩnh không một tiếng động, ngọn nến phát ra tiếng nổ đốp đốp khi cháy.
Tuy rằng Kỳ Yến nói rất nhỏ, nhưng lại tạo thành hồi âm cực lớn bên tai Cơ Tỵ, cũng làm cho ngọn lửa phẫn nộ uất ức trong lòng hắn ta càng bùng lên dữ dội hơn.
Mặt đất vô cùng bừa bộn, Cơ Tỵ muốn bò dậy, gọi thị vệ ngoài điện đi vào, nhưng mà lực đối phương đang đạp lên vai hắn ta đột nhiên biến mất, giày đã dời đến cổ họng của hắn ta, đang dần dần bóp chặt cổ họng của hắn ta.
Mặt Cơ Tỵ dần đỏ lên, nhìn thấy ánh mắt của người kia sâu như một hồ nước không đáy, dưới ánh nến, gương mặt lộ ra độ cong lạnh lùng.
Chân Kỳ Yến hơi nhúc nhích, Cơ Tỵ cảm giác cổ họng lại bị đè nặng thêm một chút, không khí trong ngực hắn ta đang dần dần biến mất, cố nhịn xuống, miễn cưỡng mở miệng: “Người đâu...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây