Không bao lâu sau, Kỳ Yến đã dẫn theo Tả Doanh lên xe ngựa, cùng lúc đó, Vệ Lăng và sứ giả Tấn quốc cũng nghe được tin, vội vàng chạy đến bên ngoài xe.
Sứ thần đứng bên ngoài cửa sổ, nhíu chặt mày lại.
Mấy vết hồng nhạt kia lan tràn cực nhanh, chỉ mới trong chốc lát mà đã nổi đầy hết phần mặt phải bên dưới của Vệ Trăn rồi.
Sứ thần nói: “Lúc nãy trên mặt bà lão kia cũng có không ít bệnh sởi, chắc là lúc đó bà ta đã lây qua cho công chúa đúng không?”
Tả Doanh bỏ kim vào trong ngọn nến đốt nóng: “Đúng vậy. Bệnh sởi này cực kỳ dễ lâu, chắc là bệnh truyền nhiễm bị lan truyền trong đám lưu dân.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây