Kỳ Triệt lạnh lùng nhìn hắn nói: “Nếu tối nay ta không quay về phủ, chỉ e là còn không phát hiện được chuyện tốt mà ngươi làm.”
Kỳ Yến đi đến bên cạnh bàn, rót cho mình một chén trà nhỏ, cũng không vội trả lời ngay.
Kỳ Triệt nói: “Bên trong quân doanh đã bắt đầu có lời đồn quan truyền, nói rằng hôm qua thiếu chủ Kỳ gia ở trong tửu lầu vung tiền như rác, chỉ vì muốn đổi lấy một viên dạ minh châu. Ta vốn còn không biết vì sao ngươi làm thế, mãi đến lúc nãy nhìn thấy viên hạt châu treo trên màn giường của nữ lang kia, ngươi tặng nó cho nàng rồi?”
Kỳ Yến lười biếng ngồi đó, nhướng mày nói: “Không phải phụ thân đã thấy rồi sao, còn cần gì đến hỏi con nữa?”
Thái độ không thèm để ý này làm Kỳ Triệt liên tục cười lạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây