Yên ngựa nhỏ hẹp nên hai người buộc phải cận kề nhau. Thân trên như thế, thân dưới cũng là như thế.
Tiếng gió ngay bên tai, chạc cây xum xuê, ánh nắng xán lạn rọi xuống thành những chấm sáng, tia sáng xuyên qua tán lá xanh mướt, lấp lánh giữa rừng cây.
Con ngựa phi nhanh như tia chớp, mông nữ lang không ngừng điều chỉnh lại tư thế ngồi, dù thế nào nàng cũng không thích ứng được, như thể thứ đang ngồi không phải là yên ngựa mà như ngồi trên đống lửa.
Nàng muốn cách xa người đằng sau một chút nhưng người đã ngồi trên ngựa rồi thì tất nhiên không trốn được.
Mỗi lần lưng ngựa lắc lư, hai người đều dính thành một, cứ không ngừng nhắc nhở Vệ Trăn sáng sớm nay đã xảy ra chuyện gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây