“Đã mặc xong chưa?” Kỳ Yến hỏi.
“Đợi lát đã.” Vệ Trăn chỉ có thể mặc bừa áo lót lên trước, lúc thắt đai tay nàng mềm nhũn không cẩn thận khiến dây đai quấn lên tóc, trán Vệ Trăn túa mồ hôi, có thế nào cũng không tách ra được.
Trong đêm tối chỉ có thể nghe thấy tiếng động mặc y phục của nàng.
Một lúc lâu sau Vệ Trăn mới thở phào: “Thiếu tướng quân, được rồi.”
Đúng như những gì Vệ Trăn nói trước đó, trên nền đất quả thực quá bẩn quá lộn xộn, trong tình cảnh này hai người chỉ có thể ngủ chung một giường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây