Bàn tay đặt trên góc cửa sổ của Vệ Trăn hơi siết lại, nàng dịu giọng nói: “Thiếu tướng quân không thích thì thôi vậy.”
Nàng rụt tay lại, rèm trúc lại buông xuống.
Tuy không có cái lý tặng đồ cho người ta thì người ta buộc phải nhận nhưng dù sao thì Vệ Trăn đã tiêu tốn rất nhiều công sức để làm, bị từ chối thẳng thừng như thế trong lòng nàng khó tránh khỏi thấy hơi thất vọng.
Nhưng Vệ Trăn chỉ thất vọng chốc lát rồi nàng hơi mỉm cười nói với Lương Thiền ở bên cạnh: “Cất chiếc nón này đi trước, rồi sẽ có lúc dùng đến.”
Lời vừa dứt, ở bên ngoài vang lên giọng nói của Kỳ Yến: “Ta không hề nói là không thích.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây