Lịch Sử Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi

Chương 56: Vô đề

Chương Trước Chương Tiếp

Cả Lâm gia chỉ có lão tổ là có nhẫn trữ vật, những người khác đều dùng túi trữ vật.

Lâm Vân Võ vừa xuất hiện, đồng môn trên Thuyền Phi Linh đều sôi nổi chào hỏi hắn.

Vương Nham: “Lâm sư huynh đến rồi à, nhìn tinh thần của sư huynh rất tốt! Linh lực cũng hùng hậu hơn không ít.”

Lâm Vân Võ: “Cũng tạm được, tu vi của Vương Nham sư huynh cũng tăng lên không ít.”

Mấy ngày Lâm Vân Võ ở nhà, cũng không có tu luyện, có lẽ là do vấn đề của Khuyết Nguyệt đã được giải quyết, tâm trạng tốt hơn rất nhiều, lại dùng Ích Nguyên Đan, linh lực liền tăng lên không ít.

Lâm Vân Võ chú ý tới làn da của Vương Nham có chút ánh đồng, Thuật Luyện Thể của vị này hẳn là đã có chút tiến bộ, chắc là sau khi về nhà, đã gặp được cơ duyên gì đó.

Thân Minh Duệ nhìn Lâm Vân Võ và Vương Nham, trong mắt lộ ra vài phần hâm mộ.

Lâm Vân Võ nhìn Thân Minh Duệ, đối phương xuất thân từ gia đình nông thôn, khi kiểm tra linh căn, được kiểm tra ra là Song linh căn Thủy, Thổ, một bước lên trời, trở thành đệ tử của Ngự Thú Tông.

Một người đắc đạo, gà chó lên trời, trong nhà có một vị “Tiên nhân”, phụ thân rất nhanh liền trở thành thôn trưởng.

Theo như Lâm Vân Võ biết, lần này Thân Minh Duệ xuống núi, đã đổi một ít vàng bạc, hẳn là chuẩn bị cho người nhà.

Một gia tộc người phàm như Thân gia, cũng không giúp được gì nhiều cho Thân Minh Duệ, nhưng có câu nói thế này “Con không chê mẹ xấu, chó không chê nhà nghèo”, Thân Minh Duệ vẫn là rất nhớ người nhà.

“Lâm sư huynh, nghe nói, gia tộc của huynh nuôi rất nhiều Linh Kê?”

Lâm Vân Võ gật đầu nói: “Đúng vậy, ban đầu, tam đệ của ta chỉ là nuôi cho vui, không ngờ càng nuôi càng nhiều, cuối cùng trở thành một trong những trụ cột kinh tế của gia tộc.”

Thân Minh Duệ: “Nghe nói, Lâm sư huynh có một người đệ đệ rất thông minh, đáng tiếc lại là Ngũ linh căn.”

Lâm Vân Võ: “Tam đệ của ta tuy rằng là Ngũ linh căn, nhưng rất thông minh, giỏi hơn ta rất nhiều.”

Mấy đệ tử Ngự Thú Tông nghe Lâm Vân Võ nói vậy, chỉ cho rằng hắn đang khiêm tốn.

Ngự Thú Tông rất coi trọng tư chất, Ngụy linh căn rất khó vào tông môn, đãi ngộ của tu sĩ Song linh căn và Tam linh căn cũng khác biệt một trời một vực.

Những người có thể vào được Ngự Thú Tông, linh căn phần lớn đều không tệ, đối với Ngũ linh căn, các tu sĩ đều theo bản năng có chút khinh thường.

Lâm Vân Võ cũng không giải thích gì nhiều, tam đệ không phải vật trong ao, hiện tại bị người khác xem thường cũng là chuyện tốt, một khi bị người khác chú ý, liền không hay.

Lâm Vân Võ cười nói: “Tay nghề của đệ đệ ta cũng không tệ lắm, ta có mang theo một ít gà nướng, đường xá xa xôi, vừa lúc có thể dùng để ăn lót dạ.”

Lâm Vân Võ lấy ra 5 con gà nướng, rất nhanh liền bị các tu sĩ ăn sạch.

Tay nghề của Lâm Vân Dật không tệ, sau khi ăn xong, các tu sĩ đều có chút chưa đã thèm.

Lâm Vân Võ làm bộ như không nhìn thấy ánh mắt mong đợi của mọi người, cất kỹ số gà nướng còn lại.

Hai mươi con gà nướng, hắn vốn định để dành ăn từ từ, nào biết chỉ mới một lúc đã bị ăn hết 5 con.

-------------------------

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)