Trên bình phong dùng ngọc thạch để điêu khắc từng con tiên hạc, những con tiên hạc này trông rất sống động, vô cùng nổi bật.
Tấm bình phong bằng ngọc thạch này, phải tốn 900 linh thạch mới mua được, trong số những đồ vật mua hôm nay, tấm bình phong bằng ngọc thạch này là thứ đắt giá nhất.
Lâm Vân Tiêu: “Khung của tấm bình phong này làm bằng gỗ, không lẽ bên trong cũng có thứ gì đó sao?”
Lâm Vân Dật: “Nói không chừng, Khuyết Nguyệt muốn thứ này, có lẽ chỉ là nhìn trúng mấy con tiên hạc bằng ngọc thạch thôi.”
Lâm Vân Dật vừa dứt lời, Khuyết Nguyệt liền vươn móng vuốt ra, tiên hạc trên bình phong ngọc thạch lập tức bị moi ra.
Tấm bình phong bằng ngọc thạch vốn dĩ rất tinh xảo, thiếu mất một miếng, lập tức liền bị hủy hoại.
Nghĩ đến giá cắm nến bị bẻ gãy, Lâm Vân Tiêu có chút kích động nói: “A ha, dù sao thì bình phong cũng đã bị phá hỏng rồi, chúng ta có thể trực tiếp đập vỡ bình phong, xem bên trong có đồ vật hay không.”
Mấy người cùng nhau ra tay, nhanh chóng tháo dỡ bình phong.
Lâm Viễn Kiều quả thật tìm thấy một bình đan dược bên trong bình phong.
Lâm Vân Dật nhìn Lâm Viễn Kiều, hưng phấn nói: “Không ngờ bên trong lại có đan dược, Khuyết Nguyệt thật là lợi hại.”
Lâm Vân Võ có chút kích động nói: “Phụ thân, đây là đan dược gì vậy? Tùng hạc là biểu tượng của trường thọ, không lẽ là Duyên Thọ Đan?”
Lâm Viễn Kiều nhìn Lâm Vân Võ nói: “Nghĩ cái gì vậy? Có biết Duyên Thọ Đan trân quý cỡ nào không, đây là Ích Nguyên Đan, tu sĩ ăn vào có thể tăng lên tu vi, người phàm ăn vào có thể chữa bách bệnh, cường thân kiện thể. Thân thể khỏe mạnh, tuổi thọ tự nhiên sẽ được kéo dài, loại đan dược này đối với người phàm mà nói, xác thật có tác dụng kéo dài tuổi thọ.”
Lâm Viễn Kiều đưa đan dược cho Lâm Vân Võ.
Lâm Vân Võ xem xét đan dược, nói: “Đan dược này có phẩm chất không tệ, một bình như vậy, cũng đáng giá 2000 linh thạch, thật đáng tiếc, nếu biết thân phận của Khuyết Nguyệt sớm hơn, ta đã phát tài lâu rồi.”
Ngự Thú Tông cũng có bán Ích Nguyên Đan, 200 linh thạch một viên, ăn một viên có thể tiết kiệm được nửa tháng khổ tu.
Bởi vì giá đan dược rất đắt, cho nên, số lượng đệ tử Luyện Khí có thể ăn nổi trong tông môn cũng không nhiều.
Lâm Vân Dật nhìn Lâm Vân Võ, nói: “Nhị ca vẫn nên khiêm tốn một chút, nếu sớm bị người khác nhìn thấu thân phận của Khuyết Nguyệt, nói không chừng, huynh đã bị người ta giết người cướp của rồi.”
Lâm Vân Võ cười gượng một tiếng, rồi nói: “Nói cũng phải, đan dược này không tệ, hay là chúng ta chia nhau đi.”
Lâm Vân Dật: “Đây là do Khuyết Nguyệt tìm được, nhị ca cứ quyết định đi.”
Tổng cộng có 10 viên đan dược, bốn huynh đệ Lâm gia, mỗi người 2 viên, phụ thân và mẫu thân, mỗi người 1 viên.
Nhìn đan viên dược được phân trong tay, sắc mặt của Lâm Viễn Kiều rất phức tạp.
Trong lúc nhất thời, ông cũng không biết là nên khen nhi tử hiếu thuận, cuối cùng cũng nhớ đến ông, hay là nên trách nhi tử nặng bên này nhẹ bên kia.
Đám người của Lâm Vân Võ tháo tung những thứ còn lại ra kiểm tra, đáng tiếc, những thứ còn lại đều rất bình thường, không có gì đặc biệt.
Mặc dù là vậy, thu hoạch cũng không ít.
----------------------------