Sau khi “trứng Cửu Diễm Điểu” biến mất, sơn động lại khôi phục sự yên tĩnh.
Giang Nghiên Băng đi đến bên cạnh Lâm Vân Dật, lo lắng hỏi: “Huynh không sao chứ?”
Lâm Vân Dật nói: “Không sao, chỉ là bị ép mua ép bán thôi, linh lực trong cơ thể bị rút cạn, thứ này đã nhắm vào ta, muốn ta ấp nó.”
Giang Nghiên Băng nói: “Vậy không phải trứng Cửu Diễm Điểu rồi.”
Lâm Vân Dật: “Đúng là không giống trứng Cửu Diễm Điểu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây