Lâm Vân Tiêu lắc đầu, vô cùng thổn thức nói: “Trước kia là không có trứng Linh Kê để ăn, bây giờ là gà trong nhà đẻ quá nhiều, ăn không kịp, thật là làm người ta phiền muộn mà.”
Lâm Vân Dật nhìn Lâm Vân Tiêu, nói: “Để chúc mừng đệ thăng cấp Luyện Khí tầng hai, tam ca sẽ làm bánh bông lan cho đệ ăn.”
Lâm Vân Tiêu gật đầu nói: “Được nha!”
Lâm Vân Dật tìm Lâm Vân Văn để xin một ít bột linh mạch.
Lâm Vân Văn: “Đệ muốn làm gì vậy?”
Lâm Vân Dật: “Làm chút đồ ăn.”
Nghe vậy, Lâm Vân Văn liền bị khơi dậy hứng thú: “Không biết ta có diễm phúc được nếm thử không?”
Lâm Vân Dật: “Đương nhiên là không thể thiếu phần của đại ca rồi.”
Lâm Vân Văn đi theo Lâm Vân Dật vào phòng bếp.
Lâm Vân Dật tham khảo cách làm bánh bông lan ở Địa Cầu, dùng trứng Linh Kê, bột linh mạch, đường trắng… làm thành bánh bông lan.
Bánh bông lan vừa mới làm xong, Lâm Vân Tiêu ăn liền một hơi 10 cái.
Lâm Vân Văn cũng rất cổ động, ăn liền một hơi 6 cái: “Tam đệ, tay nghề của đệ thật tốt.”
Lâm Vân Dật: “Đại ca quá khen rồi, huynh thấy loại bánh bông lan này, nếu đặt ở trong cửa hàng bán thì sao?”
Lâm Vân Văn: “Hẳn là sẽ rất được hoan nghênh.”
Lâm Vân Dật: “Vậy thì làm một mẻ trước, đưa đến cửa hàng xem tình hình thế nào đi.”
Lâm Vân Văn nhìn Lâm Vân Dật, ánh mắt tràn đầy tán thưởng nói: “Tam đệ thật thông minh, không ngờ lại có thể làm ra loại bánh ngọt này.”
Lâm Vân Dật: “Đại ca quá khen rồi, ta thấy cách làm trong sách, liền tùy tiện thử một chút, hình như cũng không tệ lắm.”
Lâm Vân Văn: “Trong sách?”
Lâm Vân Dật gật đầu, nói: “Trong thoại bản có.”
Lâm Vân Văn: “Trong thoại bản còn có những thứ này sao?”
Lâm Vân Dật: “Đúng vậy, trong truyện về ẩm thực, có rất nhiều!”
Lâm Vân Văn: “Sao ta chưa từng thấy?”
Lâm Vân Dật: “Huynh đọc quá ít sách.”
Lâm Vân Văn: “Tam đệ học rộng tài cao, thật sự là làm người ta phải khâm phục.”
Lâm Vân Dật: “Có câu nói thế này, chữ trong sách có nhà vàng, chữ trong sách có mỹ nhân như ngọc, đọc nhiều sách, luôn là có ích.”
Lâm Vân Văn có chút ngượng ngùng nói: “Chuyện mưu sinh của gia đình lại phải để tam đệ lo lắng, đại ca cảm thấy thật hổ thẹn.”
Trong gia tộc tu chân, người có linh căn tốt, sẽ chuyên tâm tu luyện, còn người có linh căn không tốt, sẽ phụ trách lo liệu chuyện mưu sinh của gia đình, cống hiến cho gia tộc.
Tuy rằng linh căn của tam đệ không tốt, nhưng gia tộc tu chân bình thường cũng sẽ không dùng lao động trẻ em như vậy.
Lâm Vân Dật không quan tâm nói: “Đều là người một nhà, đại ca khách sáo như vậy làm gì.”
Lâm Vân Dật nhìn Lâm Vân Tiêu, nói: “Tứ đệ, lại đây giúp ta.”
Lâm Vân Tiêu nhét nguyên cái bánh bông lan vào miệng, hưng phấn nói: “Vâng!”
Lâm Vân Tiêu kích động khuấy bột, tốc độ tay rất nhanh, cánh tay chuyển động nhanh chóng, tạo ra từng đạo hư ảnh.
Vừa rồi, sự chú ý của Lâm Vân Văn đều đặt trên bánh bông lan, lúc này mới chú ý đến Lâm Vân Tiêu.
Lâm Vân Văn có chút kinh ngạc nói: “Tứ đệ, đệ đã thăng cấp Luyện Khí tầng hai rồi sao?”