Lịch Sử Nghịch Tập Của Gia Tộc Pháo Hôi

Chương 12: Vô đề

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Vân Dật tự mình nói tiếp: “Có phải phụ thân cảm thấy con thông minh lại chăm chỉ, cho nên mới có thể tu luyện nhanh như vậy!”

Lâm Viễn Kiều nghẹn lời, thầm nghĩ: Đứa con thứ ba này của ông, thật sự không biết khiêm tốn là gì!

Lâm Viễn Kiều lắc đầu, không nhịn được mở miệng nói: “Con đường tu luyện, tu vi càng cao, càng xem trọng tư chất, con đừng quá kiêu ngạo, thông minh quá dễ bị thông minh lầm, thiếu niên thiên tài không thể trưởng thành ở Tu Chân Giới có không ít.”

Lâm Vân Dật ngẩng đầu nói: “Con đương nhiên con biết chênh lệch linh căn không phải là cứ siêng năng là có thể dễ dàng bù đắp được, phụ thân có biết tại sao con tu luyện nhanh như vậy không? Ngoài trừ con thông minh và chăm chỉ ra, còn bởi vì con có linh thể đặc thù.”

Lâm Viễn Kiều có chút kích động nói: “Linh thể đặc thù?”

Lâm Vân Dật gật đầu, nói: “Đúng vậy, là Thánh Thể Thiên Càn, loại linh thể này còn có tên gọi khác là Thánh Thể Độc Thân. Người có linh thể này, tốc độ tu luyện cực nhanh, nhưng lại không thể dễ dàng phá thân, một khi phá thân, tu vi sẽ giảm mạnh, mấy chục năm khổ cực tu luyện sẽ tiêu tan trong nháy mắt. Người có linh thể này, nếu muốn có thành tựu, nhất định phải sống độc thân cả đời, nên mới được gọi là Thánh Thể Độc Thân.”

Lâm Viễn Kiều nhìn Lâm Vân Dật, ánh mắt kỳ quái nói: “Con mới 6 tuổi, làm gì có chuyện mấy chục năm khổ cực.”

Lâm Vân Dật: “Chuyện này không quan trọng, quan trọng là nhanh chóng hủy bỏ hôn ước đi.”

“Có phải người đang nghĩ đến chuyện cắt đất bồi thường, hạ mình cầu xin, dùng mọi cách để đổi cho con một người vợ Song linh căn đúng không?”

“Không cần đâu, có câu nói thế này, thành thân là phải môn đăng hộ đối. Cho dù người làm như vậy, con cũng sẽ không cảm kích người.”

“Con không có hứng thú làm liếm cẩu (*), cho dù con không phải là Thánh Thể Thiên Càn, con cũng không thích hôn ước này.”

(Liếm cẩu: chỉ những người không có chủ kiến, phấn đấu, chỉ chực chờ để nịnh hót, tâng bốc người khác… ngoài ra còn chỉ những người biết rõ người ta không thích mình nhưng vẫn từ bỏ cả lòng tự trọng, cố chấp theo đuổi.)

“Nếu thật sự cưới người ta về, cũng không được lợi lộc gì, chỉ khiến con trai của người biến thành phế nhân, đến lúc đó, người sẽ mất cả chì lẫn chày.”

Lâm Viễn Kiều chỉ cảm thấy thức hải ong ong, những tin tức chấn động khiến ông có chút hỗn loạn.

Lâm Viễn Kiều nhìn Lâm Vân Dật đầy nghi ngờ, hỏi: “Cái gì mà Thánh Thể Độc Thân, thật sự có loại thể chất này sao, có phải con đang lừa ta không?”

Lâm Vân Dật: “Đương nhiên là có loại thể chất này! Người không biết, là bởi vì người kiến thức hạn hẹp.”

Lâm Viễn Kiều đen mặt: “Nói cái gì vậy, không lớn không nhỏ, con xem ở đâu? Trong thư phòng của gia tộc, không hề có ghi chép nào về chuyện này.”

Lâm Vân Dật: “Lúc trước, khi con đến phường thị có mua vài quyển tạp thư, trong đó có ghi chép.”

Lâm Viễn Kiều có chút cạn lời nói: “Mấy quyển sách đó của con, rất nhiều đều là thoại bản, rất nhiều chuyện đều là bịa đặt.”

Lâm Vân Dật: “Thoại bản của con, rất nhiều đều được viết dựa trên những câu chuyện có thật.”

Lâm Viễn Kiều có chút bất đắc dĩ nói: “Cho dù là vậy, thoại bản rốt cuộc cũng chỉ là thoại bản.”

Lâm Vân Dật: “Tu sĩ có Thánh Thể Thiên Càn, thường xuyên bị sốt cao không rõ nguyên nhân, hơn nữa, lúc Trúc Cơ, trong cơ thể sẽ tự sinh ra Chân Hỏa Càn Dương.”

Lâm Viễn Kiều: “Trúc Cơ!”

Lâm Vân Dật gật đầu, nói: “Đúng vậy, Trúc Cơ.”

Lâm Viễn Kiều nhìn Lâm Vân Dật, có chút không nói nên lời, con thứ ba này của ông ngay cả Luyện Khí tầng hai cũng không phải, vậy mà đã nghĩ đến chuyện Trúc Cơ xa xôi như vậy rồi.

Lâm Viễn Kiều quan sát Lâm Vân Dật, hỏi: “Cho nên, con định sống cô độc cả đời sao?”

Lâm Vân Dật: “Cũng không phải là không có hy vọng, có một loại Thánh Thể Thiên Khôn rất hợp với Thánh Thể Thiên Càn, tu sĩ có hai loại thể chất này song tu, có thể nhanh chóng đột phá bình cảnh, nhưng loại thể chất này cực kỳ hiếm thấy, vẫn là đừng nên hy vọng thì hơn.”

Lâm Viễn Kiều cân nhắc một hồi, rồi nói: “Thôi được, ta biết rồi, hôn ước của con, ta sẽ nghĩ cách giải quyết, nhưng chuyện này cũng không cần sốt ruột, Giang gia còn sốt ruột hơn cả chúng ta.”

Lâm Vân Dật: “Nếu vậy, con xin cáo lui.”

----------------------------

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (0)