“Đều nói quỷ đáng sợ, người còn đáng sợ hơn. Rốt cuộc là ai biết rõ nơi này có oan hồn còn nhốt người ở lại đây, khiến người đã chết đều không được sống yên ổn.
Trong lòng nghĩ, Đường Điềm nhẹ nhàng bước lên lầu, thình lình, “Tiểu Đường à. Giọng nói già nua đột nhiên vang lên trong bóng đêm, một tia sáng từ cửa thang lầu chiếu xuống. Đường Điềm đang ở chỗ rẽ giật nảy mình, cô giả bộ bị ánh sáng chiếu vào chói mắt, lùi về sau nửa bước ẩn vào trong góc tối, “Bà Trần, bà đi tiểu đêm à.
Chăm sóc đối phương đã hơn một tuần, Đường Điềm biết buổi tối bà Trần sẽ đi tiểu đêm, nhưng phần lớn là vào lúc sắp hừng đông.
Hôm nay mới đến nửa đêm…
Trong đầu vừa nảy ra ý nghĩ kia thì bà Trần đã tắt đèn pin, “Đã đi rồi. Ta đang định về phòng. Bà chậm rãi đỡ vách tường đi vào phòng ngủ, “Cháu cũng đừng thức khuya, nghỉ ngơi sớm một chút đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây