Bà lão chảy nước dãi bên miệng, ngơ ngác phe phẩy cây quạt, không có đáp lại một câu. Người phụ nữ lòng nóng như lửa đốt oán trách một trận rồi lấy khăn tay lau miệng cho bà, phân phó người đàn ông đi nấu cơm, “Còn đứng đó làm gì, mau đi làm cơm đi.
“Đưa tiền ăn cho tôi. Người đàn ông cười hì hì xòe tay ra.
Người phụ nữ tức muốn hộc máu mà mắng, “Cút, hôm qua mới cho anh sinh hoạt phí tuần này! Có phải anh lại đánh bạc thua rồi không?!
Hai người cãi nhau không dứt, bà lão không biết nhìn đi đâu, mơ hồ ngâm nga, “Tiểu Yến Tử, mặc áo hoa, mùa xuân hàng năm đều tới đây, ta hỏi chim én vì sao ngươi tới, chim én nói mùa xuân ở nơi này đẹp nhất…
Bà lão đã không còn nhớ mình là ai, không nhớ đường về nhà, nhưng vẫn mơ mơ màng màng đi đến cửa hàng, như trước kia giúp con gái trông cửa tiệm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây