Trương Nguyệt tức giận hét lên một tiếng chói tai, đôi mắt đỏ ngầu nhìn Ninh Huyên đầy oán hận, rồi điên cuồng tấn công cô bé.
“Hi hi hi Cô bé cũng không phải dạng vừa, nhảy múa né tránh như đang chơi trò chơi. Công viên giải trí vốn là sân nhà của cô bé, lại thêm phong thủy nơi này hỗ trợ, Trương Nguyệt và Ninh Huyên phải hợp sức mới có thể cân bằng trận đấu với cô bé.
Cùng lúc đó, tiếng hét của Đường Điềm vừa vang lên nhưng chưa kịp kêu cứu thì cô đã bị biển nước ập đến cuốn đi.
Cú va chạm mạnh khiến Đường Điềm như bị đập trên mặt bàn, cơ thể nhanh chóng mất kiểm soát, như một quả cân nặng nề chìm dần xuống.
Nước biển tối đen, lạnh lẽo, ánh sáng phía trên dần xa, nước biển tràn vào tai, mũi và cổ họng, khuôn mặt tái nhợt của cô gái, môi mở hé tạo thành vô số bong bóng, im lặng gọi một cái tên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây