Họ tiếp tục đi đến phòng kế tiếp, Trần Bằng trở thành người dẫn đầu, cánh cửa gỗ của phòng 202 đóng chặt, anh ta nắm tay cửa định đẩy, vặn vài lần: “Khóa rồi.
Chưa nói xong, Trần Bằng đột nhiên cảm thấy có gì đó khác lạ ở tay, cúi đầu nhìn, nắm cửa tròn không biết từ lúc nào đã biến thành bàn tay trắng bệch với móng tay sắc nhọn, đang kéo anh vào trong!
“Áaaa!
Tiếng thét xé tan sự yên tĩnh của đêm.
“Cẩn thận!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây