Tim cô đập thình thịch, vội vã bay tới, cảnh giác nhìn người đàn ông đứng sau góc tường, ông cụ chống tay lên bức tường loang lổ, đôi mắt mờ đục nhìn con đường nhỏ Trần Húc vừa đi qua, trong thời gian chưa đầy nửa năm, ông dường như già đi nhiều.
"Đi đi," ông ta tự nói, giọng khàn khàn không rõ, "Như vậy cũng tốt."
Không còn tra tấn lẫn nhau, cứ thế mà đi xa, đừng trở về.
Từ đây trời cao biển rộng.
Ông cụ nhìn đàn chim bay qua bầu trời xanh thẳm, thở dài như trút bỏ gánh nặng, khóe mắt nhăn nheo như vỏ cam ẩn hiện vết nước mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây