Đường Điềm nghĩ ông sẽ thất vọng, hoặc tiếc nuối.
Nhưng quản gia Trần lại thể hiện vẻ mặt rất kỳ lạ, Trần Húc không giải thích gì về bát mì trống, ông cũng không hỏi.
Ông thở dài một hơi, mặt căng cứng giãn ra, như thể vừa được giải thoát.
Ông bưng bát rời đi, Trần Húc lau đầu bước ra, mắt vẫn sưng húp.
"Cậu định làm gì?" Đường Điềm hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây