Cảnh tượng này kích động Trương Nguyệt, mái tóc đen đang hướng về Đường Điềm chuyển sang tấn công sợi xích, biến thành những bàn tay xé toạc, nhưng chưa kịp chạm vào đã bị băng tan chảy, khói đen bốc lên, Trương Nguyệt hét lên, cố gắng kéo Nhậm Sương ra.
Nhậm Sương mấp máy môi, không phát ra âm thanh, âm tiết mơ hồ lan tỏa trong không khí.
Mặt cô đẫm nước mắt, nhìn Trương Nguyệt đang điên cuồng xé xích, "Xin lỗi, loại người như tôi, không xứng làm bạn với cậu… Thật xin lỗi."
Lời này chứa đầy hối hận, áy náy và nhẹ nhõm.
Sợi xích kêu lên u u, Nhậm Sương nhanh chóng bị kéo xuống đất, biến mất hoàn toàn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây