Hai ngày nay, tình cờ là lúc cả internet bàn tán về vụ buôn bán người khổng lồ số 5.29, nhiều cư dân mạng bị “ép đọc bài” khi nhìn thấy một cốt truyện như vậy đã không khỏi phấn khích. Cái này A Phân cũng quá thảm đi! Bọn buôn người khốn nạn!
【 Đứa nhỏ không bao giờ được tìm thấy được nữa, dù mẹ chồng và chồng có đánh tôi thế nào đi nữa, lúc đó tôi cũng không thể cảm nhận được nỗi đau, có lẽ tôi đã mất đi linh hồn. Mỗi ngày tôi đi khắp thị trấn để tìm con của mình, mẹ chồng tôi càng ghét tôi hơn, còn chồng tôi thì đi làm ở nơi khác và không bao giờ quay trở lại. 】
【 Sau khi tìm kiếm mấy năm, tôi biết là không còn hy vọng gì nữa. Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, chồng tôi không gửi tiền về nhà nữa, mẹ chồng tôi cũng không muốn tôi tiếp tục ở lại ngôi nhà này nữa. Tôi ngẫu nhiên lên một chuyến tàu và với sự hướng dẫn của một người tốt bụng, tôi đã đến được Thủ Đô nơi mà tôi chưa từng đến. Bọn họ đều nói kiếm tiền ở Thủ Đô rất dễ, tôi cũng muốn xem liệu mình có thể bắt đầu lại cuộc sống được hay không. 】
【 Tôi không biết mình tại sao mình lại may mắn như vậy, khi gặp được một người chủ tốt. Ông chủ đẹp trai hiền lành, nghe nói ông ấy là một doanh nhân rất lợi hại. Bà chủ xinh đẹp, dịu dàng, nghe nói tổ tiên của bà ấy xuất thân từ một danh môn thế gia. Bà chủ đang mang thai và muốn tìm một bảo mẫu để chăm sóc nên đã chọn tôi. Chẳng bao lâu sau, đứa con của họ chào đời, cũng là một cậu bé, dễ thương như bảo bối nhỏ của tôi, tôi chăm sóc rất chu đáo đứa con của ông bà chủ, nhưng không khỏi nghĩ đến bảo bối nhỏ của mình. 】
Đọc đến khúc này, một số cư dân mạng cảm thấy có gì đó không ổn. Đây rõ ràng không phải là một bài viết hay, cũng không có vẻ như đang thực sự viết một cuốn tự truyện mà thay vào đó, có vẻ như có người thứ ba muốn kể một câu chuyện xưa dựa trên tài liệu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây