Trên hai đầu gối có đặt một thanh trường kiếm màu trắng như tuyết, đầu kiếm cột một gốc mai vàng.
Quang ảnh loang lổ xuyên qua khung cửa sổ giấy chiếu xuống rơi vào trên người nàng, làm nổi bật lên làn da trắng nõn nà kia.
“Quý sư muội.”
“Kiếm Tôn.” Quý Nguyệt cười cười: “Rốt cuộc các ngươi đã trở lại.”
“Không, sư đệ phải đợi vài ngày nữa mới về.” Biệt Tuyết Ngưng đi tới bồ đoàn đối diện nàng, ngồi xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây