Lời nói vừa rơi xuống, bầu không khí trên đỉnh núi lập tức rơi vào trạng thái lặng ngắt như tờ, chỉ nghe thấy một thanh âm như chém đinh chặt sắt truyền ra.
“Không được!” Người vừa lên tiếng phản đối chính là Biệt Tuyết Ngưng.
Hai người bọn họ vốn là đồng môn, phải trải qua biết bao nhiêu năm tháng dài đằng đẵng mới cùng nhau đi tới được ngày hôm nay, nàng biết rất rõ Từ Hình muốn trở lại cố hương tới mức nào. Nếu cả quá khứ cũng bị chém đi, nếu tự tay phá hủy tất cả những mối liên hệ, tới khi ấy hắn muốn tìm lại cố hương giữa biển Hỗn Độn mênh mông này sẽ khó khăn đến nhường nào?
“Đạo huynh không cần phải làm như thế, chắc chắn là sẽ có cách thôi...” Nguyên Quân cũng nhẹ giọng nói.
Hồng Tôn không nói gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây