Một bên khác, Tiếu Phàm từ thư viện trở về nhà, trùng hợp gặp được cha mình mở cửa đi ra. Trong tay ông cầm theo túi xách, có vẻ như đang chuẩn bị đi làm.
So với trước kia, sắc mặt của người đàn ông trung niên này đã tiều tụy hơn nhiều, đối với một tu hành giả Trúc Cơ viên mãn như ông ấy, cảm giác mỏi mệt và quầng thâm nơi khóe mắt tuyệt đối là điều không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng ông không muốn con trai mình lo lắng nên vẫn gắng gượng tươi cười.
“Tiểu Phàm về rồi à?”
“Ba chuẩn bị đi làm sao?” Giọng điệu Tiếu Phàm rất bình tĩnh. Rất giống kiểu hàng xóm láng giềng thuận miệng hỏi một câu, nghe vào tai có cảm giác xa cách mơ hồ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây