- Đa tạ đại sư đã giáp đáp nghi vấn trong lòng tôi, đúng rồi, cái chuông kia nhìn rất khá, không biết là vị nào đã bỏ tiền ra quyên tặng? Qủa thực có thể thấy, người đó thật để tâm.
Chú Đạt cười nói.
Phương Chính nhìn vẻ mặt chân thành kia của chú Đạt, trong mắt lại đều là nét cười giả nhân giả nghĩa, bèn cười nói:
-Đó chẳng qua là một thứ đồ cũ kĩ, trước kia không lấy ra dùng, dạo gần đây mới treo lên thôi.
Phương Chính không thích nói dối, nhưng một vài lời ba phải nói sao cũng được thì vẫn không thành vấn đề. Chuông thật sự là đồ cũ, đặt ở Linh Sơn cũng chính là đồ cũ. Chảng qua hắn lược bớt vài lời mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây