Khi Phương Chính buông dùi trống chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, cả người như sắp phi thăng, hắn ha ha cười nói:
- Thoải mái!
Một bên khác, Hầu tử cũng như thế.
Mặc dù nó gõ Vĩnh Lạc chuông nhưng vẫn phải đối kháng Quỳ Ngưu trống trận, nó cũng phải nỗ lực vượt qua tâm tình tiêu cực trong lòng. Chiến đấu lâu như vậy, được Vĩnh Lạc chuông trợ giúp mà chém giết vô số tà niệm, Hầu tử cảm giác mình không phải Hầu tử mà là Hầu tử vương... Thoải mái kêu loạn xạ.
Phía dưới Hồng Hài Nhi, Độc Lang, con sóc mặc dù cũng được nhận ích lợi nhưng ít hơn rất nhiều, cảm thụ cũng không sâu sắc bằng. Cho dù như thế tiếng trống kia như sấm, tiếng chuông như rồng gầm, nương theo cùng một chỗ vẫn rung động lòng người! Chỉ tính về mặt thính giác cũng là một loại hưởng thụ khó tả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây