Phương Chính gãi gãi đầu nói:
- Thật ngại quá, mắt tôi không được tốt lắm, vừa nãy nồi nước sôi sùng sục, giống như bên trong quả thực có gạo sôi lên, tôi còn tưởng là chưa cọ nồi đấy...
- Cậu...
Tống Khả Linh trợn mắt tức giận, tuy rằng bọn họ thu tiền cơm của mọi người, nhưng mà tiền cơm không nhiều, một người 10 đồng mỗi ngày. Một ngày 10 đồng có thể ăn cái gì? Cũng là màn thầu, cháo loãng, dưa muối. Cô cũng muốn ăn ngon mà, nhưng mà không có tiền! Người ở đây, có mấy người đưa nhiều hơn? Nhưng mà lời này cô không thể nói, bởi vì cô lấy Phương Chính 2000, gấp đôi tiền cơm của người khác.
Phương Chính gãi đầu hỏi:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây