Tìm tới chỗ ngồi, theo xe lửa bắt đầu chạy, Phương Chính nghe tiếng trò chuyện xung quanh, yên lặng tựa lưng vào ghế chợp mắt nghỉ ngơi.
Chuyến xe này Phương Chính vỏn vẹn ngồi hai ngày hai đêm, sang ngày thứ ba mới tới Bắc Giang, mà Phương Chính không hề có cảm giác đến một thành phố khác, trước mắt vẫn là xi măng cốt thép, vẫn là nhà lầu cao tầng như cũ, Phương Chính tựa như vẫn chưa ra khỏi thành phố Hắc Sơn.
Phương Chính lấy điện thoại ra gọi cho Lưu Đại Thành.
- Phương Chính, cậu tới chưa? Đang ở đâu đấy?
Lưu Đại Thành hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây