Còn cái đám học sinh bản địa thì về nhà hàng ngày nên cực kỳ ghen tỵ với nhóm chim tự do kia. Có tiền lại rảnh không ai quản, bỏ học cũng ngon, ai không hâm mộ?
Đương nhiên, Phương Chính là một ngoại lệ, hắn rảnh nhưng không có tiền, không đi đâu được! Bọn trẻ trong thành và hắn không có điểm chung, trẻ con nông thôn thì mỗi ngày ra ngoài uống rượu, chém gió, lên mạng, còn hắn không có tiền, không chơi được thế là bị cách biệt. Trước kia bị xem nhẹ, hiện tại vẫn là bị sót, Phương Chính chỉ biết cười khổ.
Đang lúc hắn định offline, giả chết, một bạn học bỗng nhiên nhắn tin:
- Là Phương Chính à? Chào mừng vào nhóm nhé.
Phương Chính đọc được suýt thì bật khóc, rốt cục có người chú ý tới hắn! A Di Đà Phật, hắn vẫn còn là một người sống, không có bị xem nhẹ... Hạnh phúc quá đi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây