Phương Chính gật gật đầu, cười nói:
-Rượu cũng được, tôi chỉ muốn chơi hai ván, cho đã ghiền.
Nói xong, Phương Chính lôi kéo Trịnh Gia Hưng đi vào, Uông Lão Tứ vẫy vẫy tay, Vương Khánh Chí lập tức chạy tới, lão thấp giọng nói:
-Mở đầu thì cho chút ngon ngọt, sau đó toàn… Sao? Đã hiểu? Tao có việc, phải đi ra ngoài một chuyến, mười phút nữa là trở về, để ý kĩ vào cho tao.
-Hiểu… Thàng nhóc này không thể quăng dây dài quá được, nếu không liền chạy. Ngay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây