Phương Chính chợt tỉnh ngộ, hoàn toàn chính xác, trước kia mặc dù hắn cũng giúp người, lại ôm cảm giác người ngoài cuộc giúp đỡ người trong cuộc, nhưng không biết từ lúc nào hắn bắt đầu nhập mình vào trong hồng trần, hồng trần che đậy tâm, lây nhiễm tâm thì sao có thể bảo trì tâm tươi sáng? Tâm không tươi sáng, làm sao có thể nghĩ được rõ ràng nhân quả?
Phương Chính không nói chuyện, mà yên lặng ngồi tại nơi đó, lâm vào trầm tư.
Hà Quang thiền sư cười cười, niệm kinh văn.
Phương Chính nghe, suy nghĩ, tự hỏi...
Sau một ngày, Phương Chính đứng dậy, sầu lo trên mặt biến mất, hành lễ với Hà Quang thiền sư nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây