Nguyễn Tinh Tinh nghiêm túc gật đầu nói:
- Đó là đương nhiên, cô con nói về sau chúng con sẽ phải gánh vác trách nhiệm chấn hưng tổ quốc! Chúng ta là một thành viên của chủ nghĩa xã hội, phải là một đứa trẻ ngoan, giúp người già đi qua đường, ừm… đáng tiếc là chỗ chúng ta không có đường cái…
Nguyễn Hải nhìn con đường trong thôn, nở nụ cười khổ.
Một ngày trôi qua, giống như cô bé nói bắt đầu từ ngày hôm nay Nguyễn Tinh Tinh như thay đổi thành một người khác, bắt đầu chủ động làm việc nhà, còn giúp người trong thôn xách đồ. Mọi người đều khen Nguyễn Tinh Tinh ngoan ngoãn, hiểu chuyện, Nguyễn Hải đi đến đâu cũng đều có thể nghe mấy lời như thế. Anh ta còn vui hơn cả bé nhà mình, chỉ thiếu nước treo tấm bảng, kêu một tiếng: Nguyễn Tinh Tinh là con gái tôi đó!
Hình ảnh lại thay đổi, trên bầu trời rạch một tiếng sấm, giống như nổ ở bên tai, bão táp nổi lên, mây đen kéo đến, chân trời thì mưa to rầm rầm, mặc dù mưa còn chưa tới lại có thể nhìn thấy màn mưa phi tốc mà đến!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây