Cùng lúc này Phương Chính ở bên cạnh sân bóng rổ cũng nhìn lên lầu hai.
Trước đó Lỗ Huy xoay đầu, hắn cũng thuận theo ánh mắt Lỗ Huy nhìn qua, đúng lúc nhìn thấy một ánh mắt khát vọng từ sau khe hở màn cửa kia. Phương Chính mở thiên nhãn đảo qua, một mảnh trống rỗng... Lại mở tuệ nhãn, trên đầu đối phương không có hoa sen, chỉ có một đoàn kim quang, mục tiêu thình lình chỉ vào Phương Chính!
Phương Chính thấy thế liền nở nụ cười, hắn biết đây mới là mục tiêu nhiệm vụ của hắn! Cơ duyên của đối phương cũng đều nằm trên người hắn!
Trận bóng rổ này khí thế hừng hực, đôi bên ngươi tới ta đi, chuẩn bị đầy đủ, cuối cùng Vương Khôn lấy một điểm suýt nữa thắng đội Trần Vỹ, có điều ở giữa lại bị Trần Vỹ cản bóng hai lần. Kể từ đó hai người đều chiếm ưu thế, vẫn không ai phục ai, tiếp tục ước chiến ngày mai đấu tiếp!
Phương Chính cũng nhìn ra, Vương Khôn và Trần Vỹ tuy rằng hô hào rất dữ, thực ra chỉ là tìm một lý do lôi kéo mấy em gái cổ vũ trợ uy cho mình, tiện thể thỏa mãn việc chơi bóng mà thôi... Đối với việc này Phương Chính chỉ cười cười không nói gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây