Từ nhỏ Độc Lang đã sống trong núi, đi theo Phương Chính chỉ là khuếch trương phạm vi hoạt động đến trong thôn mà thôi, quan sát cũng có giới hạn. Chí ít, nó chưa thấy nhà cao tầng, xe buýt gì gì đó.
Phương Chính nhìn Độc Lang đang há mồm, hết nhìn đông tới nhìn tây, hắn khẽ lắc đầu, biết thằng nhóc này không giúp được gì, tự nghĩ cách thôi.
Đúng lúc này, một đám thiếu niên chạy tới, cầm đầu là cậu bé mặc áo phông màu đen, ôm quả bóng rổ chạy nhanh. Đằng sau là mười bạn nữa, vừa chạy vừa nói gì đó.
Họ càng tới gần, Phương Chính cũng nghe rõ ràng.
Một cô bé buộc tóc đuôi ngựa kêu lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây