Lâm Oánh nghĩ thầm:
- Khó trách còn trẻ vậy đã làm hòa thượng, hóa ra là đầu óc không có vấn đề... Đáng tiếc, uổng phí vẻ ngoài đẹp như vậy, quả nhiên là ông trời công bằng.
Hạ Mãnh thì cân nhắc trong lòng:
- Ngu như vậy tám phần không biết Lâm Tự Thành ở đâu, không thể cùng hắn dây dưa, mau rời đi thôi. Lại tìm thử, nếu như không được chỉ có thể xuống núi báo cảnh sát thôi...
Lâm Lỗi thì cười, thầm nghĩ:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây