Đứng trong đại sảnh bệnh viện tỉnh, Phương Chính ngơ ngác.
Hắn đã tới bệnh viện huyện Tùng Vũ, nơi đó không nhỏ nhưng so với bệnh viện trước mắt thì như gặp sư phụ. Bệnh viện này chỉ riêng phần sảnh đón tiếp đã rộng hơn mười mặt bằng! Chiếm diện tích cực lớn, như một thành phố nhỏ!
Phương Chính đứng đây không phân rõ được phương hướng! Lúc này, hắn càng phát hiện hắn vẫn không hiểu hết về thế giới của mình, xuất thế làm được, nhập thế lại là rối tinh rối mù. . .
Không đi qua hồng trần, sao có thể luyện được Bồ Đề Tâm?
Nghĩ đến đấy, Phương Chính càng kiên định sau này phải chăm ra ngoài hơn. Mà canh giữ ở Nhất Chỉ sơn thì gặp được bao nhiêu người muốn trợ giúp đây? Có thể được bao nhiêu công đức? Nghĩ nghĩ, thời gian kiếm công đức trên cơ bản đều là tính bằng tháng. Bây giờ có Vô Tướng Môn, phải lợi dụng thật tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây