Vương tỷ không nhịn được nói:
-Tôi nào biết được, chúng ta chỉ phụ trách lừa gạt, người khác phụ trách bán. Dựa theo quy củ, chúng ta không được biết chỗ nào được bán, miễn bị tận diệt. Có điều tôi nghe nói, bán chạy nhất là bán cho mấy hộ dân ở những tỉnh miền núi, người nơi đó rất nghèo, trong đầu đều là tư tưởng cũ, muốn nuôi để dưỡng bọn họ đến già, bản thân không sinh được con, nên mua một đứa. Còn có người, nuôi trẻ làm con dâu nuôi từ bé, đến khi chúng trưởng thành có thể dùng để sinh con… Có điều đây đều là lý do tốt.
-Cái này còn tốt?
Người đàn bà có nốt ruồi hoảng sợ nói.
-Kinh sợ cái gì? Làm cái này có cái gì không tốt? Có thể bán được người như vậy vào nhà, đó chính là đại phúc phận. Nếu không bán được… Hừ hừ…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây