Hai mắt Sử Tiểu Trụ tỏa sáng, nhưng mà cuối cùng vẫn lắc đầu nói:
- Con đồng ý đi ra ngoài xem một chút, học chút bản lĩnh, nhưng mà cha đầu tư vốn? Không được, làm vậy càng không có ý nghĩa, con muốn thử xem, tự mình cố gắng, nhìn xem có thể có được kết quả gì.
- Được! Con muốn sao thì làm vậy đi, đi, đi uống rượu!
Sử Đại Trụ mừng rỡ phát điên, thằng con trai như vũng nước đọng này, rốt cục cũng nghĩ thông suốt, rốt cục cũng sống lại, cao hứng a!
Nhưng mà Sử Đại Trụ cũng hiểu rõ, với tính cách của con trai hắn, đi ra ngoài, tám chín phần mười là sẽ vấp phải trắc trở khắp bốn phía, lập nghiệp? Học bản lĩnh? Nói nghe thì dễ. Cuối cùng có lẽ vẫn sẽ là kế thừa một chút vốn liếng của hắn, nhưng mà làm cha mẹ, ai cũng đều ôm một chút hi vọng như thế, nếu thật sự thành công thì sao? Tối thiểu nhất, thằng con trai cũng đã thoát khỏi bóng ma trong lòng, là một người sống, không phải khúc gỗ mục. Nghĩ đến đây, Sử Đại Trụ đã thỏa mãn... Huống chi, hắn còn có ý định khác, chỉ cần Sử Tiểu Trụ chịu cố gắng, chưa hẳn là đã không làm nên trò trống gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây