Độc Lang thấy Phương Chính làm thật, vội vàng xoay người chạy, Hầu Tử cũng chạy theo, nhưng mà Hầu Tử chạy trên mặt đất không nhanh, cuối cùng, trong Phật Đường, Phương Chính dẫn đầu quỳ gối trước tượng Phật, sau lưng là một sói, một Hầu Tử, một con sóc quỳ theo, con sóc và Hầu Tử còn tốt, quỳ hai đùi áp lực không quá lớn, nhưng Độc Lang thì chỉ muốn khóc, đây quả thực là làm khó sói a!
Phương Chính nói:
- Ba người các ngươi vừa mở linh trí, nhưng dã tính lại chưa từng sửa đổi, nhất là Hầu Tử, lúc ở Bạch Vân tự ngươi đã thích trộm đồ, khi đó ngươi là một con khỉ hoang trong núi, không ai quản ngươi dạy ngươi. Nhưng mà bây giờ đã vào chùa Nhất Chỉ, ngươi chính là đệ tử của bần tăng, không thể dạy ngươi nên người là lỗi của bần tăng.
Đoàn làm phim rời đi, hết thảy cũng xem như là kết thúc, nhưng mà Phương Chính phát hiện, có một số việc lại không cách nào đi qua.
Chẳng hạn như hoang mang giữa giết và không giết vẫn chưa giải được, lại như lỗi sai lần này, rốt cục là Hầu Tử sai hay là hắn sai? Cuối cùng, Phương Chính phát hiện, sai không ở Hầu Tử, cho dù Hầu Tử thông minh cơ linh, chung quy cũng là động vật, động vật nặng lòng hiếu kỳ, đâu để ý trộm đồ là đúng sai gì đâu? Chỉ có chơi vui hay không, có hứng thú hay không mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây