Phương Chính chắp tay trước ngực nói:
- Sợ là bần tăng phải khiến thí chủ thất vọng, bần tăng tài sơ học thiển, có lẽ chỉ có thể làm một người nghe.
Nghe được đoạn đầu, Lý Tuyết Anh bắt đầu lo lắng, kỳ thật, cô không phải tới tìm người giải hoặc, vấn đề của bản thân, cô rất tinh tường. Chỉ là giấu ở trong lòng, cảm thấy khó chịu, muốn tìm một người đáng tin cậy để thổ lộ hết mà thôi. Phương Chính cho cô một cảm giác rất tốt, mặc dù chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng vẫn khiến cô có một cảm giác thân cận tự nhiên, một cảm giác an tâm tường hòa. Trọng điểm là hòa thượng này không biết cô!
Đến khi nghe được nửa câu sau, Lý Tuyết Anh nhẹ nhàng thở ra, cười nói:
- Vậy thì nghe một chút đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây